thẩm quyền giải quyết Phân tích dàn ý bài thơ Đỗ ngõ Ngắn gọn, chi tiết, tốt nhất. Phần dàn bài dưới đây sẽ giúp bạn nắm được các ý chính và cách khai triển các luận điểm để hoàn chỉnh bài viết. Mời các bạn cùng tham khảo!
Bạn đang xem: Dàn ý phân tích bài thơ Đò lèn
Phân tích dàn ý bài thơ Đỗ ngõ – Văn mẫu số 1
a) Sơ kết bài học
- Giới thiệu về tác giả, tác phẩm:
+ Nguyễn Duy là nhà thơ của vẻ đẹp đời thường, giá trị khiêm tốn nhưng trường tồn.
+ Bài thơ Đỗ Lan được viết vào tháng 9 năm 1938 khi Nguyễn Duy trở về quê mẹ để gặp lại bà sau bao năm xa cách nhưng bà đã không còn ở đó.
b) Thân
* Luận điểm 1: Hình bóng người bà hiếu thảo trong kí ức của đứa cháu
- Kí ức tuổi thơ của một cậu bé nghèo, vô tư, ham chơi, tinh nghịch:
+ Vui chơi với các trò chơi của trẻ em: bắt chim, cắp nhãn, theo bà đi chợ, câu cá.
+ Mê thế giới cổ tích: đánh kẻ thi, xem hát chầu văn, mê hương hoa huệ trắng, khói trầm, những làn điệu dân ca đầy ám ảnh.
+ Nhớ về kỉ niệm xưa, thể hiện sự trân trọng tuổi thơ, trân trọng quê hương cội nguồn và nhớ người bà thân yêu.
+ Ngoài ra, đó là cái nhìn đầy sự nhìn lại bản thân, tự soi lại sự thờ ơ của bản thân khi không biết cách chăm sóc cho anh ấy khi anh ấy ở bên cô ấy.
- Hình ảnh người bà qua dòng hồi tưởng của tác giả:
+ Bà đã lặng lẽ vượt qua mọi gian khổ, buôn bán, mạo hiểm để nuôi đứa cháu mồ côi, nghịch ngợm giữa chiến tranh ác liệt.
+ Ông tranh cua bắt tép, hay gánh chè xanh tri kỉ, mấy chục đêm Đại Hàn bom Mỹ nổ tung nhà bà ngoại, bà tôi đi bán trứng ở ngõ Trạm.
=> Nét vẽ rất chân thực, hình ảnh người bà của nhà thơ rất đậm nét; Và hình ảnh người bà rất gần gũi với mọi người trong gia đình Việt Nam chúng ta.
+ Cô là một phần tuổi thơ của em, thật thân thương gắn bó: Bin Lâm túm váy mẹ đi chợ,...
+ Anh ấy dịu dàng, trái tim anh ấy nhân hậu và trong sáng. Thiên thần, chư Phật và thánh nhân soi sáng cho lòng từ bi, bác ái mà anh đang hướng tới.
+ Sống trong tình yêu thương nâng niu của bà, đứa cháu mới thấu hiểu nỗi lòng của bà.
=> Trước một người bà giản dị, chịu thương chịu khó, yêu thương con cháu, tràn đầy nghị lực, các cháu vô cùng yêu quý, kính trọng bà. Bà là hiện thân của đức hi sinh, chịu thương chịu khó của người phụ nữ Việt Nam, là thân phận cò lặn lội giữa cuộc đời.
* Lý lẽ 2: Cháu dậy muộn
- Cảm xúc của nhà thơ khi nghĩ về bà:
+ Thấu hiểu nỗi đau, sự vất vả và tình thương của ông.
+ Yêu quý, kính trọng và ngưỡng mộ ông sâu sắc.
+ Sám hối, xót thương, hoãn sầu:
"Khi biết mình yêu anh thì đã quá muộn
Anh ấy chỉ còn một cây nấm thôi.”
Cảm xúc của người cháu khi đứng trước mộ bà:
Các sông cổ: sông Chu, sông Mã, sông Đò Lèn.
“Dòng sông xưa vẫn chảy”: ý nói về cuộc đời bể dâu, về sự đổi thay của quê hương, đất nước.
“Anh ấy chỉ là một cây nấm”: Những hình ảnh về con người đau khổ, kiếp người hữu hạn trong dòng chảy vô hạn của thời gian và vũ trụ; Cháu hối hận vì ngày xưa đã vô tâm không chăm sóc được bà.
* Nét nghệ thuật
- Sử dụng phép đối chiếu, so sánh đối lập
- Giọng điệu chân thật, giản dị
- Có sự hòa quyện giữa tính cách dân gian và phong cách cổ điển.
- Hình ảnh giản dị, gần gũi đời thường, hài hước dân gian.
c) Kết luận
- Tóm tắt giá trị nội dung của bài thơ
- Nêu cảm nghĩ của em về bài thơ.
Phân tích dàn ý bài thơ Đỗ ngõ – Văn mẫu số 2
1. Bài mở đầu:
- Giới thiệu chung về nhà thơ Nguyễn Duy và khái quát về thơ Đỗ Lan.
2. Thân bài:
* Cháu nhớ lại hình ảnh bà ngoại, áo xanh
- Hai khổ thơ đầu: Tác giả gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ của một cậu bé nghèo, sống buông thả, ham chơi, tinh nghịch:
+ Vui chơi với các trò chơi của trẻ em: bắt chim, cắp nhãn, theo bà đi chợ, câu cá.
+ Mê thế giới cổ tích: đánh kẻ thi, xem hát chầu văn, mê hương hoa huệ trắng, khói trầm, những làn điệu dân ca đầy ám ảnh.
Xem thêm: Kết bài Câu cá mùa thu (Top 3 bài mẫu)
+ Nhớ về kỉ niệm xưa, thể hiện sự trân trọng tuổi thơ, trân trọng quê hương cội nguồn và nhớ người bà thân yêu.
+ Ngoài ra, đó là cái nhìn đầy sự nhìn lại bản thân, tự soi lại sự thờ ơ của bản thân khi không biết cách chăm sóc cho anh ấy khi anh ấy ở bên cô ấy.
- Ba khổ thơ tiếp theo: Nguyễn Duy tái hiện một cách xúc động hình ảnh người bà kính yêu:
+Bà lặng lẽ vượt qua mọi gian khổ, buôn bán, chịu đựng mọi hiểm nguy để nuôi đứa cháu mồ côi, nghịch ngợm giữa chiến tranh ác liệt: bà nấu tôm cua, trong một đêm Hànội những năm ba mươi, khi bom Mỹ thổi bay nhà bà ngoại một đêm Hàn Quốc.. Cứ cho là bà tôi đi bán trứng ở Lane Station.
=> Đây là nét vẽ rất thực, rất táo bạo về hình ảnh người bà của nhà thơ; Và còn là hình ảnh người bà rất gần gũi với mọi người + Bà là một phần tuổi thơ của em, thật thân thương và gắn bó: Bin Lâm túm váy bà đi chợ,...
+ Anh ấy dịu dàng, trái tim anh ấy nhân hậu và trong sáng. Thiên thần, chư Phật và thánh nhân soi sáng cho lòng từ bi, bác ái mà anh đang hướng tới. Sống trong tình yêu thương ấp ủ của bà, đứa cháu trai mới thấu hiểu nỗi lòng của bà.
=> Trước một người bà giản dị, chịu thương chịu khó, yêu thương con cháu, tràn đầy nghị lực, các cháu vô cùng yêu quý, kính trọng bà. Bà là hiện thân của đức hi sinh, chịu thương chịu khó của người phụ nữ Việt Nam, là thân phận cò lặn lội giữa cuộc đời.
* Cháu trai thức khuya
- Cảm xúc của người cháu khi đứng trước mộ bà:
+ Các sông cổ là sông Chu, sông Mã, sông Đò Lèn.
+ Câu thơ: “Dòng sông xưa vẫn chảy” Cây dâu biểu thị sự đổi đời, quê hương, đất nước.
+ Câu cuối bài thơ “Anh chỉ là cây nấm” mang một ý vị triết lí buồn về một kiếp người hữu hạn trong dòng chảy vô hạn của thời gian và vũ trụ. Đồng thời, Natire bày tỏ sự buồn bã vì trước đây anh đã vô tâm, không thể chăm sóc cho cô.
3. Kết luận:
Cái nhìn chung về thơ.
Phân Tích Bài Thơ Ngõ Đỗ – Những Bài Thơ Mẫu
Ví dụ: “Cát trắng”, “Ánh trăng”, “Cát đãi vàng” v.v… bên cạnh sự thành công, bài thơ “Du Lân” của Nguyễn Duy đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Ông viết bài thơ này năm 1983, khi trở về quê hương với bao kỷ niệm tuổi thơ lẫn lộn.
Tuổi thơ gợi lên những hình ảnh đẹp đẽ, êm đềm nhưng Nguyễn Duy lại nhớ về tuổi thơ của mình với những kỉ niệm chiến tranh loạn lạc:
“Khi tôi còn trẻ, tôi thường đi đến cống rãnh thay vì câu cá
Bin Lâm xốc váy đi chợ
Bắt chim sẻ trong tai tượng Phật
Và đôi khi chùa Trần ăn cắp nhãn."
Tác giả đã trải qua tuổi thơ đánh cá, theo ông đi chợ, bắt chim sẻ, ăn trộm nhãn. Không những thế, thuở ấy tác giả còn theo ông lên chùa Kẻ Thị, đi xem lễ chùa Song và nghe hát dân ca Đông Sang. Ta thấy đây là một cậu bé tinh nghịch, vô tư, hồn nhiên và rất hiếu động. Ký ức tuổi thơ của anh không gắn liền với bạn bè, lũ trẻ cùng trang lứa mà gắn bó mật thiết với bà nội. Nhờ ông mà cháu biết được nơi chốn, chốn thiêng liêng của con người và đời sống tinh thần của họ rất phong phú. Bà ngoại và cháu gái có mối quan hệ rất thân thiết, cậu bé luôn theo sát bà, dù là đi chợ hay đi chùa.
Chính vì sự vô tâm như vậy mà khi tác giả nhận ra lòng tham của mình, cũng có lúc phải đau đáu ân hận:
“Lần đầu tiên tôi biết bà tôi rất cơ cực
Anh bắt tôm cua đồng ở Đông Quan
Anh đi gánh chè xanh Ba Tri
Quán sữa chua, Đồng Giao đông kín đêm lạnh”.
Tuổi thơ ham chơi nên anh không nhận ra mình phải làm việc vất vả như thế nào để kiếm sống. Sau khi mò cua bắt tép, anh đi bán trứng với nước chè. Anh gánh trên vai trách nhiệm của một người cha, người mẹ để nuôi nấng em nên người. Đến đây, tác giả không còn nói đến tuổi thơ nô đùa nữa mà thay vào đó là khắc họa đức tính kiên cường, đức hi sinh của người bà.
“Tôi trong suốt trên bờ vỡ – thực
Giữa bà tôi và thần tiên thiêng liêng
Năm đói củ riềng luộc
Chỉ cần nghe mùi hương của hoa huệ trắng và trầm hương.”
Tình thương của bà như tiên, Phật, thánh, luôn hi sinh, chịu khổ để nhìn đàn cháu khôn lớn trưởng thành. Dù phải đối mặt với bao nhiêu khó khăn, anh ấy vẫn chịu đựng và không lùi bước. Trong những năm tháng đói khổ, nhà khổ hạnh phải ăn củ riềng luộc, nhưng người viết vẫn nghe thoảng đâu đây mùi hương hoa loa kèn trắng. Phải chăng mùi hương ấy là bóng ma ngày xưa, ngày chàng theo nàng về đền Sông, đền Kẻ Thị?
Người bà chịu nhiều đau khổ giờ phải gồng mình trước nỗi kinh hoàng của cuộc chiến tranh phi nghĩa:
“Bom Mỹ làm nổ tung nhà bà tôi
Temple of the Bay, tất cả các ngôi đền bay
Thánh Phật rủ nhau đi đâu?
Bà tôi bán trứng ở Lane Station."
Cuộc sống cơ cực như vậy, ngôi nhà của ông bị bom Mỹ làm nổ tung, những thánh địa phục vụ đời sống tâm linh của người dân nói chung và đền thờ ông nói riêng cũng bị nổ tung. Bà ngoại kiếm sống bằng nghề bán trứng một mình. Điều gì có thể khó khăn hơn những gì anh ấy đã trải qua? Bom đạn không tiêu diệt được sinh lực của anh mà càng làm anh kiên cường hơn, mạnh mẽ hơn. Sức mạnh đó là sức mạnh của những con người vĩ đại và anh hùng.
Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc cậu bé đã lớn:
“Anh đi bộ đội, lâu lắm rồi không về quê.
Dòng sông xưa còn bên tuyết
Đến khi biết yêu thì đã muộn
Anh chỉ là một cây nấm mà thôi."
Tác giả tiếc rằng mình đã không nhận ra sự đau khổ và hy sinh của mình cho đến khi trưởng thành. Khi cháu trai muốn cảm ơn bà, bà đã rời đi. Khổ thơ là nỗi đau, bị giằng xé đến xót xa trước sự ra đi của người thân yêu nhất, gần gũi nhất. Khi người cháu đi lính về, muốn gặp bà để trả ơn nhưng “bà chỉ còn một cây nấm”, bà xúc động trào nước mắt. Không ai không xúc động, không rưng rưng nước mắt trước cảnh tượng ấy. Sám hối muộn màng, làm đau lòng người viết.
Với giọng điệu chân thành, sâu lắng và thành công khi sử dụng sự tương phản giữa hai mặt của khoảng trống - giữa thực, bà và tiên, giữa Phật, thánh và thần thánh, giữa những đứa cháu hiếu động, vô tư và đau khổ. Sự đóng góp của bà cho sự thành công trong công việc. Nguyễn Duy không cần mượn hình ảnh tượng trưng để nói lên tình cảm của mình đối với người bà mà ông đã thể hiện trực tiếp tình cảm đó qua hình ảnh người bà tất bật, chăm chỉ. Chính điều này đã để lại dư âm trong lòng người đọc.
—/—
ở trên Phân tích dàn ý bài thơ Đỗ ngõ làm Được sưu tầm, hi vọng các bạn có thể phát triển bài văn của mình một cách tốt nhất với tài liệu tham khảo này, chúc các bạn học tốt môn văn!
Bình luận