Phân Tích Hình Tượng Người Phụ Nữ Trong Tự Tình 2
Hồ Xuân Hùng, một nhân vật thơ nổi loạn đã dùng chính tài năng của mình để dẹp loạn khỏi ao phong kiến, đồng thời khẳng định vẻ đẹp và giá trị chính đáng của người phụ nữ trong cuộc sống của họ trong xã hội phong kiến xưa. Họ không chỉ là những cô gái bình thường, mà còn có trái tim tràn đầy khát vọng hạnh phúc mãnh liệt, họ không hề yếu đuối, họ còn có nét mạnh mẽ và thanh tú. Tự Tình 2 có thể xem như một khúc tự cay đắng của Xuân Hương về cuộc đời mình, nhưng cũng tìm thấy một Xuân Hương nổi loạn, dũng cảm đấu tranh và lên tiếng. Kể thêm bao nhiêu kiếp hồng nhan bạc mệnh đêm trường phong kiến.
Bạn đang xem: Phân tích hình ảnh người phụ nữ trong bài Tự tình 2
Mở đầu bài thơ mở ra một không gian bao la nhưng vô tận, trống trải đầy trống vắng như đẩy vào lòng người nỗi buồn vô bờ bến, nỗi cô đơn vô biên.
“Tiếng trống canh khuya vọng lại,
Rửa mặt hồng bằng nước ngọt."
Trong đêm khuya, không gian mở ra với khoảng trống vô tận của âm thanh, khoảng trống im lặng gọi là sầu. Tiếng trống dồn dập, như thúc giục mà cũng như đánh vào lòng người một nỗi buồn thường trực rằng gương mặt hồng hào ấy vẫn một mình, vẫn cô đơn, lẻ loi. Nhưng không mộng mơ cô đơn, cảm xúc. Chữ “trơ” như thể hiện bản lĩnh của Xuân Hương thách thức với trời đất, nước non. Đó là cá tính nổi loạn, táo bạo, táo bạo của Xuân Hùng, là niềm kiêu hãnh độc nhất vô nhị trong xã hội ngột ngạt bấy giờ. So sánh “với nước non” đã cho thấy dụng ý của Xuân Hương, trước Xuân Hương, ta thấy hình ảnh người phụ nữ được so sánh với những vật thấp bé, tầm thường, nhỏ bé như cái chổi “quét nhà”, như “quả bần”. Trôi”, như “hạt mưa rơi”… Người phụ nữ trong thơ Huyền Hoàng tuy một mình vò võ nơi sa trường nhưng lại dũng cảm, mạnh mẽ khi đặt mình vào địa vị của nước non.
“Chén hương làm tỉnh cơn say,
Trăng lưỡi liềm chưa tròn,
Rêu mọc thành cụm, mọc chéo trên mặt đất.
Xem thêm: subsequent là gì
Vượt qua những đám mây, đá một số đá"
Ở những dòng tiếp theo của bài thơ, những câu hát tiếp nối những lời tự hát, những lời tâm tình của Xuân Hương chảy qua những trang viết bạc mệnh của mình trong dòng tình. “Bóng trăng”, một ví von độc đáo, qua đó ta có thể miêu tả một cách kín đáo về người phụ nữ dù tuổi xế chiều vẫn chưa một lần được hưởng hạnh phúc trọn vẹn. Guồng quay nghiệt ngã của xã hội phong kiến đã cướp đi hạnh phúc cuộc đời cao đẹp ấy, Xuân Hương cũng ngậm ngùi thương tiếc cho thân phận của mình. Nhưng trong lời thú nhận cay đắng ấy, ta thấy hình ảnh người phụ nữ giàu khát khao được yêu thương, trân trọng và khẳng định vẻ đẹp, giá trị cốt lõi của mình. Đó là thơ Xuân Hương, hay cũng như lời chất vấn với xã hội cũ thối nát, lên tiếng đòi quyền hạnh phúc cho bao người phụ nữ cơ nhỡ. Xuân Hương khao khát hạnh phúc nhưng không yếu đuối, một cô gái bình thường nhưng táo bạo và dũng cảm. Động từ mạnh “xiên, xuyên” đã cho thấy cá tính mạnh mẽ của Xuân Hương, như muốn vùng lên đánh thật mạnh vào con mắt giả tạo, thối nát của xã hội cũ. Đây mới là bộ mặt nghệ thuật đích thực của Xuân Hùng, một hình tượng thơ lạ thường, một phong cách thơ mà ai đó đã từng nhận xét “thơ Xuân Hùng, thơ có ma”.
“Mỏi xuân rồi lại xuân
Một mảnh tình yêu cho một đứa trẻ nhỏ để chia sẻ."
“Mảnh tình” mong manh, bấp bênh, phải sẻ chia và “đứa con nhỏ” phải chia xa, bài thơ như phác họa khung cảnh của xã hội xưa khi “thằng năm thê bảy thiếp…”. Khung cảnh được Xuân Hương nhắc đến nhiều lần trong Thế giới nghệ thuật của ông:
Xem thêm: collectible là gì
“Kết hôn và sống chung với cha
Nhựa bao phủ, nguội đi."
Như vậy, qua Tử Tinh 2, chúng ta thấy được hình ảnh một người phụ nữ vừa khao khát hạnh phúc vừa khao khát một tình yêu đích thực, đồng thời cũng là một người phụ nữ bản lĩnh, mạnh mẽ và đầy cá tính. , Nổi Loạn. Đó là vẻ đẹp vừa truyền thống, duyên dáng nhưng cũng đầy đậm nét hiện đại của hình tượng người phụ nữ trong thơ Huyền Hoàng.
Bình luận