Tuyển tập 900 Bài Văn Mẫu 12 Hay Nhất với nhiều chủ đề khác nhau như Phân Tích, Cảm Nhận, Lập Luận. Mời các bạn đọc bài Phân tích vẻ đẹp của sông thơm của Hwang Phủ Ngọc Tùng để hiểu rõ hơn về nội dung tác phẩm.
Bạn đang xem: Phân tích vẻ đẹp của sông Hương trong Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường
Phân Tích Vẻ Đẹp Sông Hương – Bài Văn Mẫu 1
“Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông Này” là một tự truyện lớn của Hoàng Phủ Ngọc Tùng khi viết về những dòng sông thơ mộng trữ tình của xứ Huế. Mạch cảm xúc của bài văn là vẻ đẹp độc đáo, khác biệt của dòng sông duy nhất chảy qua lòng thành phố Huế. Hwang Phu Ngoc Tung đã rất khôn ngoan khi miêu tả vẻ đẹp và thần thái của dòng sông Huế này.
Có lẽ do đặc thù của thể loại tùy bút nên văn của Hwang Phủ Ngọc Tùng rất phóng khoáng, điêu luyện, dịu dàng và mềm mại. Trái tim yêu Huế, yêu cảnh vật, yêu dòng sông thơm, Hwang Phu Ngok Tung đã đưa vào bài thơ một màu sắc, một âm hưởng Huế rất riêng.
Dòng sông Hương được tác giả ca ngợi là “con sông duy nhất chảy qua thành phố Huế”, là dòng sông chảy qua thành phố, chứng kiến bao đổi thay của mảnh đất này.
Khi viết về sông Sugandhi, góc nhìn đầu tiên của tác giả là từ khu vực thượng nguồn. Vẻ đẹp của dòng sông lúc này khiến người viết liên tưởng đến một cô gái giang hồ phóng khoáng, điên dại và hấp dẫn. Trong ngòi bút của tác giả, dòng sông Thơm hiện lên thật tuyệt vời “Dòng sông Thơm như khúc hùng ca của rừng già, khi gầm thét xuyên bóng ngàn cây, khi dữ dội vượt ghềnh thác, khi cuộn xoáy như cuồng phong, lúc vực thẳm, lúc êm đềm và những dặm đỗ quyên rực rỡ. Đắm say trong. Chỉ với một vài chi tiết, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã nắm bắt được vẻ đẹp vừa dữ dội vừa dịu dàng của sông Hương. Có lẽ đây là nét đặc trưng của sông Hương khi ngược dòng, chịu nhiều sự thay đổi của thời tiết.
Nó độc đáo khi trong cái nhìn của tác giả, sông Hương như một “cô gái giang hồ phóng khoáng, hoang dã với tâm hồn dũng cảm, tự do và trong sáng”. Có lẽ đây là một hình ảnh ẩn dụ để gợi lên vẻ đẹp hoang sơ nhưng đầy cuốn hút của dòng sông này. Như vậy, có thể thấy qua ngòi bút phóng khoáng của tác giả, thượng nguồn sông Sugandhi thật huyền bí, hùng vĩ và đầy cá tính.
Tuy nhiên, đó chỉ là ngược dòng, cùng Hoàng Phủ Ngọc Tường khám phá vẻ đẹp của dòng sông này khi chảy vào thành phố Huế. Có lẽ bạn đọc sẽ không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp dịu dàng, mềm mại và uyển chuyển của nó. Tác giả so sánh Sugandhi Nadi là "người tình dịu dàng và thủy chung của cố đô". Không phải vô cớ mà tác giả lại so sánh nghệ thuật như vậy.
Dòng sông thơm khi chảy trong thành phố có sức hấp dẫn lớn đối với người đọc. Ở đây ta cảm nhận được một lối viết nhẹ nhàng, tinh tế, tài hoa của tác giả. Ông đã vẽ nên vẻ đẹp của dòng sông thơm không chỉ bằng ngôn từ mà còn bằng trái tim chan chứa yêu thương. Dòng sông thơm ngát như một “nàng công chúa ngủ trong mơ” giữa cánh đồng Châu Hoa đầy hoa dại – một vẻ đẹp muôn màu của một câu chuyện cổ tích tuyệt đẹp. Và dòng sông Thơm bỗng “đổi dòng không ngừng” “ôm lấy chân Thiên Mụ”, “đứng sừng sững như một pháo đài giữa hai ngọn núi”. Cách miêu tả quá trữ tình, quá độc đáo khiến người đọc khó cưỡng lại vẻ đẹp siêu phàm.
Dòng sông Thơm vừa mềm mại vừa dịu dàng “mềm như lụa” thỉnh thoảng lại phản chiếu những ánh phản chiếu đầy màu sắc sớm xanh, chiều vàng, chiều tím. Sự thay đổi màu sắc theo thời gian và theo mùa đã tạo nên nét đặc trưng cho những ai muốn ngắm nhìn dòng sông thơm lâu.
Hoàng Phủ Ngọc Tường đã miêu tả Sông Hương như một bức tranh, vẽ nên bức tranh hoàn hảo nhất, tuyệt vời nhất về dòng sông huyền thoại này. Dòng sông Hương tạo nên vẻ đẹp của Huế, của cố đô ẩn mình trong lớp trầm tích của lịch sử văn hóa hàng nghìn năm.
Thú vị nhất là đoạn sông Hương chảy qua lòng Huế, tác giả tưởng sông Hương tìm thấy mình khi gặp thành phố thân yêu nên bừng sáng.
Vẻ đẹp của dòng sông này được nhìn nhận từ nhiều góc độ khác nhau. Nhìn qua con mắt hội họa, dòng sông thơm và các nhánh của nó tạo thành những đường nét thanh mảnh tạo nên vẻ đẹp cổ kính của cố đô; Qua cách cảm nhận âm nhạc, Sugandhi Nadi như một bản nhạc chậm rãi, sâu lắng, trữ tình… một vẻ đẹp khiến người khác ngỡ ngàng và say mê không dứt.
Sông Hương còn là chứng nhân của lịch sử, là “người” chứng kiến sự đổi thay từng ngày của cố đô Huế. Trong sách Dư Địa Chí, “Trải qua các thế kỷ trung đại, dòng sông Viên Châu đã chiến đấu oanh liệt bảo vệ biên cương phía Nam của nước Đại Việt, vẻ vang kinh thành Phú Xuân của anh hùng Nguyễn Huy…”
Có thể nói, để cảm nhận được dòng sông thơm ở nhiều góc độ và vẻ đẹp khác nhau, Hwang Phu Ngok Tung phải có một trái tim nhạy cảm, biết yêu và yêu chân thành dòng sông thơ mộng này. Lối viết giản dị, nhẹ nhàng nhưng lôi cuốn khiến người đọc không kìm được cảm xúc. Tác giả phát huy được đặc điểm của lối bút sắc sảo, giàu cảm xúc này.
"Tên của dòng sông này là gì" là một tác phẩm thực sự độc đáo. Dòng sông thơm hiện ra với tất cả vẻ đẹp của nó.
Phân Tích Vẻ Đẹp Của Sông Hương – Bài Văn Mẫu 2
Hoàng Phủ Ngọc Tường thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Ông là cây bút có phong cách độc đáo và biệt tài viết văn, viết luận. Một trong những bút ký thành công của ông là Ai Đặt Tên Cho Dòng Sông? Trong bài viết này, Hoàng Phủ Ngọc Tường làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông Hương, vẻ đẹp của kinh thành Huế, từ lịch sử đến văn hóa, tinh thần của người dân xứ Huế.
A) Vẻ đẹp sông Hương nhìn từ cảnh vật thiên nhiên:
Với tâm hồn nghệ sĩ say mê, giàu trí tưởng tượng, với tình cảm nồng nàn, gắn bó và tự hào dành cho Hugh; Bằng vốn từ phong phú và óc quan sát tinh tế, sáng tạo... Tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khám phá và miêu tả sinh động vẻ đẹp thơ mộng của sông Hương, danh lam thắng cảnh của sông Hương. Cùng với dòng sông thơm, tác giả miêu tả nhiều cảm xúc khác nhau:
Đi qua lòng Trung Sơn, sông Hương mang một vẻ đẹp “hào phóng và hoang dã” như một cô gái giang hồ, một bản hùng ca của rừng già, gầm rú qua rừng cây, dữ dội qua núi rừng. Vực thẳm bí ẩn...
- Khi ra khỏi rừng: sông Hương nhanh chóng khoác lên mình vẻ đẹp dịu dàng, tri thức, trở thành phù sa của một vùng văn hóa của đất nước.
- Khi dòng Huế chảy về phía nam thành phố: sông Hương mang vẻ đẹp huyền ảo như phản chiếu nhiều sắc màu “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”.
Vẻ đẹp của dòng sông Hương “lặng như hoài” khi lặng lẽ chảy dưới chân dòng sông đục ngầu, với những lăng tẩm lăng tẩm, kiêu hãnh của các vị vua triều Nguyễn.
- Trong khi thăm chùa Thiên Mụ nghe tiếng chuông ngân nga: Dòng sông hương mang vẻ đẹp của màu sắc triết học.
- Khi đi qua những bãi biển trong xanh ở ngoại ô Kim Long, sông Hương mang một vẻ đẹp “ngất ngưởng”.
- Khi chảy qua thành phố Huế: sông Hương mang vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình và mềm mại như một dải lụa: “Qua mặt thành Cồn Gia Viên, sông Hương uốn hình cánh cung, lùi một chút về cồn Hến; Khúc quanh ấy làm mềm dòng sông Cho, như tiếng “xin vâng” không thành tiếng của tình yêu.
- Rời kinh thành Huế: Dòng sông Hương mang vẻ đẹp mộng mơ, hư ảo khi đi qua những nương dâu, lũy tre, hàng cau của thôn Vĩ Dạ: “Ra khỏi kinh thành Huế, sông Hương nghiêng về phía bắc, ôm Hòn Hến thơ mộng. trong mây mù quanh năm, dời xa thành phố trong nỗi nhớ về màu xanh của những rặng cau ở ngoại ô Vĩ Dạ Điều đặc biệt của sông Hương là sự đổi dòng bất ngờ trước khi rời thành phố, như nỗi nhớ trước lúc chia tay, rồi chợt nhớ. Nhớ một điều chưa kịp nói, chợt đổi hướng, rẽ về phía đông. Ở góc phố cổ Bao Vinh, thành phố được nhìn thấy lần cuối ở phía tây. Tác giả cảm nhận khúc quanh này của dòng sông thơm rất độc đáo, “Ta gọi là lưu luyến, chút tình. Lời tán tỉnh kín đáo. Và cũng như Tề trong đêm tình, lúc này, dòng sông thơm trở lại tìm Kim Trọng trước cửa nhà, để nói lời thề trước khi về với biển. Con đường cảm nhận này của tác giả đã làm cho dòng sông Sugandhi không chỉ đẹp mà còn trữ tình hơn.
b) Vẻ đẹp sông Hương từ góc nhìn văn hóa:
Sông Hương không chỉ đẹp ở góc độ danh lam thắng cảnh mà sông Hương còn đẹp ở góc độ văn hóa. Tác giả Hugh đã liên tưởng sông nước hoa với âm nhạc cổ điển: sông nước hoa vốn là “người nhạc sĩ tài hoa thổi đèn trong đêm”, là dòng sông thơ mộng mà các nhà thơ đều từng trải qua. Để làm rõ điều này, tác giả bổ sung và đưa ra một số cách cảm nhận riêng về dòng sông hương của một số nhà thơ như tác giả gắn liền với Nguyễn Du và Truyền Kỳ, Cao Bá Quẹo lại có cách cảm nhận khác. Của riêng nó, vẻ vang. Vẻ đẹp của dòng sông thơm "như một thanh kiếm để khắc trời xanh"; Cô Huyện Huyện Thanh Quan cảm nhận sông hương bằng “nỗi hoài cổ”, bằng bóng chiều, và sông hương chợt thoát ra sức bồi hồi tâm hồn, trong thơ Từ Huy. Và đây, lại dòng sông thơm thật gợi hương.
—/—
Nên nó là giải pháp hàng đầu Chỉ cung cấp những lời khuyên cơ bản cũng như một số bài văn mẫu Phân tích vẻ đẹp của dòng sông thơm của Hoàng Phủ Ngọc Tường, người đã đặt tên cho dòng sông Các em sẽ được tham khảo và viết một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc may mắn với việc học ngôn ngữ của bạn!
Xem thêm: Phân tích hình tượng ông lão trong tác phẩm truyện ngắn Ông già và biển cả
Bình luận