Tóm tắt truyện ngắn Người tử tù – Bài mẫu 1
Huấn Cao bị bắt giam và xử tử vì tội phản triều. Ông là người nổi tiếng viết nhanh, viết đẹp nên nhiều người xin chữ nhưng ông chỉ cho những người xứng đáng chứ không cho bừa bãi. Trong ngục giam Huấn Cao, viên quản ngục là người có tấm lòng nhân hậu, tâm hồn nghệ sĩ, viên quản giáo đối xử tử tế với Huấn Cao. Quản ngục đã đối xử đặc biệt với Huấn Cao và các đồng chí của ông. Viên cai ngục ngưỡng mộ nét chữ của Huấn Cao và xin chữ của ông. Lúc đầu chưa hiểu được tâm địa của quản ngục, Huấn Cao tỏ thái độ khinh thường, nhưng khi mọi chuyện sáng tỏ, hiểu được tấm lòng nhân hậu của quản ngục, cảnh âm thanh đã thay đổi trong cảnh ngục tối tăm, bẩn thỉu giữa đêm khuya. Quả thực là một cảnh tượng chưa từng có: Huấn Cao - người tử tù - múa trên tấm lụa trắng như rồng bay phượng múa còn quản ngục và nhà thơ - viên quản ngục - thì đứng ngoan ngoãn. Huấn Cao cũng có những lời khuyên bổ ích cho quản ngục, ông khuyên quản ngục nên về quê để giữ lấy cái “Thiện Lương” trong sáng, bởi cái đẹp ít ai gặp được mà vẫn vẹn nguyên trong chốn tối tăm tội ác. Viên cai ngục kính cẩn nghe Huấn Cao khuyên: “Hãy kính trọng kẻ loạn trí này”.
Bạn đang xem: Tóm tắt truyện ngắn Chữ người tử tù
Tóm tắt truyện ngắn Người tử tù – Bài văn mẫu 2
Truyện xoay quanh một tình huống trớ trêu, gay cấn về việc gạ tình và đưa thư của tử tù, quản ngục và nhà thơ. Các sĩ phu, thi nhân rất yêu cái đẹp, trọng nhân tài. Nghe tin Huấn Cao, người có tài viết chữ đẹp được quản ngục cả đời ngưỡng mộ, nhưng đã nhiều lần “phá khóa bỏ trốn”, làm loạn chống triều đình, nên được cử đi. Nhà tù chờ tuyên án. Người cai ngục trầm tư chờ đợi. Anh Huấn Cao bị bắt vào ngục. Anh xuất hiện với phong cách sành điệu. Nhà tù tiếp đón các tù nhân rất lịch sự, không giống như trước đây. Viên quản ngục tuy được phép nước nhưng đối xử với Huấn Cao rất nhiệt tình, chu đáo và nhất là ngay cả khi Huấn Cao lạnh lùng. Sự bền bỉ, chờ đợi, mong được gặp và hỏi chữ kao của người quản ngục đã khiến những ngày dài dằng dặc như lên trời. Nhà thơ đã giúp cô bày tỏ tình cảm của mình với Huấn Cao. Huấn Cao thực sự cảm động trước “sở thích nói giọng” của viên cai ngục, cảm nhận được “tấm lòng phân biệt” mà chủ động dâng lời. Cảnh tượng tiếng đàn diễn ra trong căn phòng ẩm thấp được Nguyễn Tuân miêu tả là “một cảnh tượng chưa từng thấy”.
Tóm tắt truyện ngắn Người tử tù – Bài văn mẫu số 3
Xem thêm: Tìm hiểu cách phân biệt Nike Air Force 1 rep 11 với giày real
Một nhà lao ở Tỉnh Sơn giam giữ 6 tử tù nguy hiểm, đứng đầu là Huấn Cao. Trước khi vào ngục, cai ngục khen Huấn Cao có tài viết chữ đẹp. Trong lòng viên quản ngục muốn đối xử đặc biệt với Huấn Cao, nhưng ông vẫn cảnh giác với khả năng phá ngục của ông. Cai ngục ngồi một mình trong đêm nghĩ thầm: "Anh ấy cũng như tôi, đã chọn nhầm nghề". Sáng hôm sau Huấn Cao và năm người tử tù được đưa đến. Tất cả đều thể hiện tài năng và niềm tự hào của mình (hành động thải phân để đuổi rệp). Trong nửa tháng, nhà tù xử Huấn Cao và 5 người bị kết án tử hình. Huấn Cao tỏ ra khinh thường, xúc phạm viên quản ngục “Mày hỏi tao muốn gì, tao muốn mày đừng bao giờ bước chân vào đây nữa”. Quản giáo rất kính trọng Huấn Cao và còn “đặc biệt đối xử với một người đội trời đầy nước, dù là người trong đầu cũng không sợ là ta”. Cai ngục muốn đưa cho huấn luyện viên Cao một vài bức thư. Có lệnh chuyển ngục, quản ngục xin làm thơ và nhờ Huấn Cao làm tri kỷ. Huấn Cao đồng ý.
Viết kỳ lạ trong đêm trong tù. Một người tù già bị cùm chân mạnh dạn vẽ từng đường nét. Viết xong, Huấn Kao khuyên cai ngục thôi việc. Viên cai ngục cảm động phải cúi đầu nắm lấy tay người tù, miệng rưng rưng nước mắt thốt lên câu: "Phước thay cho người bị lừa dối này."
Xem thêm: spectrum là gì
Bình luận